Hình vẽ minh họa

Mặt cầu (S1) có tâm I(2; 1; 1) và bán kính
.
Mặt cầu (S2) có tâm J(2; 1; 5) và bán kính
.
Gọi A, B lần lượt là hai tiếp điểm của (S1), (S2) với mặt phẳng (P).
Gọi M là giao điểm của IJ với mặt phẳng (P). Ta có:

Suy ra J là trung điểm của IM, do đó M(2; 1; 9).
Gọi véc-tơ pháp tuyến của mặt phẳng (P) là
khi đó phương trình của mặt phẳng (P) là
%20%2B%20b(y%20%E2%88%92%201)%20%2B%20c(z%20%E2%88%92%209)%20%3D%200)
Ta có:
%20%5Cright)%20%3D%204%0A%5CLeftrightarrow%20%5Cfrac%7B%7C8c%7C%7D%7B%5Csqrt%7Ba%5E%7B2%7D%20%2B%20b%5E%7B2%7D%20%2B%20c%7D%7D%20%3D%204)

%5E%7B2%7D%20%2B%20%5Cleft(%20%5Cfrac%7Bb%7D%7Bc%7D%20%5Cright)%5E%7B2%7D%20%3D%203%5C%20%5C%20%5C%20(1))
Mặt khác %20%5Cright)%20%3D%0A%5Cfrac%7B%7C2a%20%2B%20b%20%2B%209c%7C%7D%7B%5Csqrt%7Ba%5E%7B2%7D%20%2B%20b%5E%7B2%7D%20%2B%20c%5E%7B2%7D%7D%7D%20%3D%20%5Cfrac%7B%7C2a%20%2B%20b%20%2B%0A9c%7C%7D%7B2c%7D%20%3D%20%5Cfrac%7B1%7D%7B2%7D%5Cleft%7C%20%5Cfrac%7B2a%7D%7Bc%7D%20%2B%20%5Cfrac%7Bb%7D%7Bc%7D%20%2B%209%20%5Cright%7C%5C%20%5C%20%5C%0A(2))
Áp dụng bất đẳng thức Bunhiacopxki ta có
%5E%7B2%7D%20%5Cleq%20%5Cleft(%202%5E%7B2%7D%20%2B%201%5E%7B2%7D%20%5Cright)%5Cleft%5Clbrack%20%5Cleft(%0A%5Cfrac%7Ba%7D%7Bc%7D%20%5Cright)%5E%7B2%7D%20%2B%20%5Cleft(%20%5Cfrac%7Bb%7D%7Bc%7D%20%5Cright)%5E%7B2%7D%20%5Cright%5Crbrack%5C%0A%5C%20%5C%20(3))
Từ (1) và (3) ta có: %5E%7B2%7D%20%5Cleq%2015%20%5CLeftrightarrow%20-%20%5Csqrt%7B15%7D%20%5Cleq%0A%5Cfrac%7B2a%7D%7Bc%7D%20%2B%20%5Cfrac%7Bb%7D%7Bc%7D%20%5Cleq%20%5Csqrt%7B15%7D%5C%20%5C%20(4))
Từ (2) và (4) suy ra:
%20%5Cright)%20%5Cleq%20%5Cfrac%7B9%20%2B%20%5Csqrt%7B15%7D%7D%7B2%7D)
Vậy khoảng cách lớn nhất từ gốc tọa độ O đến mặt phẳng (P) bằng
.