- Tương truyền, Tiểu Thanh (người tỉnh Giang Tô, Trung Quốc) là cô gái thông minh, có sắc đẹp, tài năng, thông hiểu nhiều môn nghệ thuật như thơ ca, âm nhạc.
- Hoàn cảnh sáng tác: Có hai ý kiến
- Thể loại: thất ngôn bát cú Đường luật chữ Hán.
- Nhan đề “Độc Tiểu Thanh kí”: có hai cách hiểu:
- “Son phấn”: vẻ đẹp, sắc đẹp của Tiểu Thanh (đáng ra phải được nâng niu, nay lại bị chôn vùi)
- “Văn chương: tượng trưng cho tài năng của Tiểu Thanh (đáng ra được ngưỡng mộ, nay lại bị đốt cháy)
- Hai câu thực: “thần chôn vẫn hận”, “không mệnh đốt còn vương”
- Hai câu luận: “nỗi hờn kim cổ”, "cái án phong lưu"
- Có thể chia thành kết cấu hai phần.
- Phần thứ nhất (4 câu đầu): Thể hiện nỗi đồng cảm trước kiếp đời tài sắc của Tiểu Thanh.
- Phần thứ hai (4 câu sau): Nỗi niềm đau thương không tìm thấy tri âm.
- Số phận Tiểu Thanh:
- Tình cảm, thái độ của tác giả:
- Thương xót cho Tiểu Thanh, Nguyễn Du nghĩ tới xưa - nay: chuyện Tiểu Thanh đã thành chuyện của muôn đời - hễ người tài sắc là bị chà đạp, vùi dập. Ông tự coi mình là người cùng hội bởi mình cũng là người tài năng nhưng cuộc đời long đong, lận đận → ông viết về Tiểu Thanh cũng chính là viết về mình → sự đồng cảm xúc động và da diết.
⇒ Nỗi đau khổ và bất bình của một thế hệ nhà thơ trước sự chà đạp lên giá trị văn chương nghệ thuật trong xã hội phong kiến.
- Làm nổi bật số phận oan trái, khổ đau của Tiểu Thanh.
- Thể hiện nỗi xót xa, thương tiếc cho nàng Tiểu Thanh tài sắc mà bạc mệnh.
- Câu thơ thể hiện sự trăn trở của tác giả: không biết người đời sau có ai khóc cho mình không? Khóc ở đây là sự đồng cảm, sẻ chia, tri âm → Nhà thơ mong người đời sau sẽ đồng cảm và sẻ chia với mình.
Gợi ý triển khai
- Nỗi xót thương, đồng cảm với thân phận bất hạnh của người phụ nữ là một tình cảm rất đỗi nhân văn trong văn học dân gian, được tiếp tục khơi nguồn trong văn học trung đại mà Nguyễn Du là một đại diện tiêu biểu. Chủ đề này không chỉ được thể hiện sâu sắc trong kiệt tác Truyện Kiều mà còn trở đi trở lại trong thơ chữ Hán của ông, tiêu biểu là bài Đọc Tiểu Thanh kí.
- Bài thơ không chỉ là niềm cảm thông của Nguyễn Du với số phận nàng Tiểu Thanh và những người tài hoa bạc mệnh mà còn thể hiện tâm sự sâu kín của nhà thơ. Qua đó, ta thấy được Nguyễn Du là người nghệ sĩ có trái tim nhân đạo, giàu tình thương yêu, trân trọng tài năng và vẻ đẹp con người.