- Bức tranh “chiều xuân” qua ngòi bút Anh Thơ hiện lên tĩnh lặng, nhẹ nhàng, êm đềm, thơ mộng nhưng phảng phất nỗi buồn.
→ Khung cảnh thiên nhiên này dứt khoát chúng ta không thể tìm thấy ở một thành phố ồn ào, náo nhiệt. Muốn thưởng thức nó ta phải trở về với những vùng quê của đồng bằng Bắc Bộ, cùng với nhà thơ thả tâm hồn mình hoà vào cuộc sống thanh bình yên ả của đồng quê.
- Một số hình ảnh, chi tiết tiêu biểu làm nên nét riêng của bức tranh đồng quê là:
→ Bức tranh quê vào mùa xuân tĩnh lặng, êm đềm, thơ mộng, buồn phảng phất dịu dàng trong cơn mưa xuân dịu êm.
→ Cảnh thiên nhiên trong Chiều xuân không phải là thiên nhiên trung tính mà là thiên nhiên thân thuộc của làng quê Việt Nam. Với sự quan sát rất tinh tế, tỉ mỉ, tác giả đã lựa chọn được những hình ảnh, đường nét, màu sắc rất tiêu biểu để đưa vào trong thơ: trên đường đê có đàn sáo đen, đàn bướm, bầy trâu bò và trong đồng lúa xanh rì đàn cò trắng bay vụt ra làm giật mình cô nàng yếm thắm đang cuốc cào cỏ ruộng
- Vần cách, nhịp điệu nhịp thơ chầm chậm nhẹ nhàng sâu lắng đôi lúc lại mang đến cảm giác rộn ràng và vui vẻ, cả bài thơ như bài nhạc muôn giai điệu phong phú giúp cho bài thơ trở nên sâu lắng, dễ đi vào lòng người đọc thể hiện rõ vẻ đẹp đặc trưng của bức tranh chiều xuân ở thôn quê.
- Chiều xuân đã đưa con người trở về gần gũi với thiên nhiên, với tạo vật. Khung ảnh yên bình ấy chỉ có thể thấy được ở những vùng nông thôn, vùng quê của đồng bằng Bắc Bộ. Bức tranh quê trong bài thơ đem lại cảm giác êm ả, thanh bình, gợi cho người đọc những xúc cảm nhẹ nhàng, khơi gợi những mong muốn được dừng lại, nghỉ chân sau những ngày tháng hối hả, gieo tâm hồn, hòa mình vào cuộc sống bình yên nơi đồng quê.