Đọc kết nối chủ điểm: Chân quê (Nguyễn Bính)

Câu 1: Nhân vật “tôi” đã thể hiện những tình cảm, cảm xúc gì trong bài thơ? Tình cảm, cảm xúc ấy được thể hiện qua những từ ngữ, hình ảnh và biện pháp tu từ nào?

- Lo lắng, bồn chồn, mong đợi người yêu đi tỉnh về.

(Cụm từ “đợi mãi”, không gian “con đê đầu làng” cho thấy sự sốt ruột, đứng ngồi không yên của nhân vật "tôi" khi chờ người yêu từ tỉnh về)

- Ngỡ ngàng, đau khổ trước sự thay đổi của cô gái cả về cách ăn mặc lẫn hành động, cử chỉ.

(Hình ảnh “khăn nhung, quần lĩnh”, “áo cài khuy bấm” gợi trang phục của người thành thị, đối lập với sự mộc mạc, giản dị của người thôn quê; từ “rộn ràng” cho thấy sự thay đổi trong thái độ, cử chỉ của cô gái)

- Trách móc, xót xa, tiếc nuối vì những nét đẹp bình dị, dân dã, mộc mạc của cô gái đã bị đánh mất.

(Điệp ngữ “nào đâu”, câu hỏi tu từ, liệt kê hàng loạt hình ảnh quen thuộc, đặc trưng của thôn quê như “yếm lụa sồi”, “dây lưng đùi”, “áo tứ thân”, “khăn mỏ quạ”, “quần nái đen”)

- Tha thiết, chân thành khuyên nhủ người yêu giữ lấy những truyền thống tốt đẹp của quê hương.

(Cách xưng hô từ “tôi” thành “anh”, cách nói “van em”, hình ảnh ẩn dụ “hoa chanh nở giữa vườn chanh”)

Câu 2: Hình ảnh “em” hiện lên như thế nào trong cảm nhận của nhân vật “tôi”?

- Hình ảnh “em” rất lạ lẫm, bất ngờ vì có sự thay đổi lớn về cách ăn mặc bên ngoài và cả cử chỉ, thái độ; từ đó đưa đến những dự cảm trong lòng nhân vật “tôi” về những thay đổi trong tình cảm mà “em” dành cho “tôi”.

- Sự thay đổi về cách ăn mặc, thái độ, cử chỉ của “em” trong cảm nhận của nhân vật “tôi”.

- Hình ảnh "em" hiện lên đẹp nhất là khi em giữ nguyên vẻ "quê mùa" truyền thống, chân chất, giản dị, mộc mạc vốn có của quê hương.

Câu 3: Tác giả muốn gửi đến người đọc thông điệp gì qua văn bản này?

- Giữ gìn những giá trị văn hóa truyền thống.

- Tiếp thu những vẻ đẹp tích cực của văn hóa ngoại bang nhưng chọn lọc và Việt hóa, không đánh mất những giá trị truyền thống.

  • 2 lượt xem
Sắp xếp theo