- Cách 1: 4 phần (Đề - Thực - Luận - Kết)
- Cách 2: 2 phần
- Thời gian: Ba năm mở một khoa
- Hình thức: Trường Nam thi lẫn với trường Hà.
⇒ Dưới sự cai trị của “nhà nước” thực dân, đạo học (chữ Nho) đã mạt vận. “nhà nước” chỉ mở kì thi cầm chừng, hổ lốn, mất hết vẻ trang nghiêm của kì thi quốc gia: “Trường Nam thi lẫn với trường Hà”. Sợ mất an ninh ở Hà Nội, “nhà nước” thực dân đã lùa sĩ tử Hà Nội xuống Nam Định “thi lẫn” với sĩ tử trường Nam. Chỉ một từ “lẫn”, Tú Xương phơi bày cả sự đổ nát của kì thi quốc gia và phê phán “nhà nước” vô trách nhiệm.
- Biện pháp tu từ: Đảo ngữ
- Tác dụng:
- “lôi thôi” đối với “ậm ọe”, “sĩ tử” đối với “quan trường”, “vai đeo lọ” đối với “miệng thét loa”
- Nhấn mạnh hình ảnh của sĩ tử bị chìm trong sự nhếch nhác, quan trường không còn quyền uy, mực thước, trang trọng như trước mà như nhân vật tuồng hề.
- Quan sứ: hình ảnh “cờ kéo rợp trời” (ngọn cờ tượng trưng cho quốc gia, đi cùng với quan sứ Pháp là lá quốc kì nước Pháp) được đặt ở đầu câu, tạo ấn tượng về sự phô trương, thị oai của quan sứ.
- Mụ đầm: Hình ảnh “váy lê quét đất” (chiếc váy là trang phục của người phụ nữ) được đặt ở đầu câu tạo ấn tượng về sự phô trương đến kệch cỡm (quét đất)
- Đối tượng: quan trường/ sĩ tử/ những người tài giỏi khác trong thời đại ấy/ những người Việt Nam có lương tri, biết trăn trở trước tình cảnh của dân tộc.
- Thái độ của tác giả:
- Gợi ý: sĩ tử.
- Sĩ tử được miêu tả “lôi thôi”, thể hiện sự nhếch nhác, luộm thuộm trong khi họ là những người đi thi, đáng ra phải trông thật nho nhã, trang trọng. Hình ảnh cái "lọ" - vốn được cho là đựng mực, đựng nước uống của sĩ tử, nhưng lại "đeo" trên vai. Hình ảnh ấy như đang gợi lên sự xiêu vẹo, sự đổ gãy, lếch thếch của những kẻ sau này vốn sẽ trở thành những trụ cột tương lai của đất nước.
- Phê phán hiện thực đau buồn, nhốn nháo, nhố nhăng của sĩ tử và quan trường.
- Thể hiện tâm trạng đau đớn, chua xót của nhà thơ trước hiện thực của đất nước.