- Đề tài: Thói hư tật xấu của một số hạng người trong xã hội phong kiến (Huyện Trìa, Đề Hầu, Thầy Nghêu ham mê nữ sắc, sau cùng phải gánh lấy hậu quả).
- Nhân vật: Các nhân vật Huyện Trìa, Đề Hầu, Thầy Nghêu, Thị Hến mang tính ước lệ, tính cách không thay đổi…
- Lời thoại: Đối thoại, độc thoại, bàng thoại
- Nguyên nhân: Huyện Trìa, Đề Hầu, Thầy Nghêu cùng ham mê sắc đẹp của Thị Hến.
- Phát triển mâu thuẫn giữa các nhân vật: Cả ba được Thị Hến hẹn đến nhà, người này xuất hiện người kia phải trốn đi.
Cách giải quyết mâu thuẫn: Khi bị phát hiện, cả ba phải tự phân xử với nhau.
- Thị Hến là một người phụ lắm mưu mẹo: Khi biết Huyện Trìa, Đề Hầu, Thầy Nghêu cùng ham mê sắc đẹp của mình, Thị Hến đã hẹn cả ba người đến nhà, đẩy họ vào tình thế phải tự phân xử với nhau.
- Thị Hến là một người phụ nữ có phẩm hạnh: Giữ tiết hạnh một đường cho toại/ Nỗi nhân duyên đôi chữ không màng.
Tiếng cười phát ra từ tình huống mắc lỡm của các nhân vật Thầy Nghêu, Đề Hầu, Huyện Trìa đầy sau cay, châm biếm.
- Sự khác biệt này hiểu thêm về phương thức lưu truyền của tuồng đồ: Truyền miệng.
- Việc truyền miệng sẽ khiến cho tác phẩm có nhiều dị bản, với những tình tiết khác nhau được thêm thắt, nhưng vẫn dựa trên cốt truyện chính.
Ý kiến: Đồng tình; Cảnh thứ hai, Thị Hến đã để ba nhân vật Huyện Trìa, Đề Hầu, Thầy Nghêu xử lẫn nhau, tự nhận ra tội lỗi của bản thân.