1. - Những kỉ niệm sâu sắc trong thời thơ ấu được tác giả gợi lại: Những kỉ niệm khi đi trên con đường đến trường cùng mẹ, những kỉ niệm khi đứng trước sân trường, những kỉ niệm ở trong lớp học.
- Sự hồi tưởng ấy gợi lên những ấn tượng trong lòng tác giả về một buổi đầu đi học đầy bỡ ngỡ nhưng cũng nhiều kỉ niệm.
2. Chủ đề của văn bản Tôi đi học: Những kỉ niệm của buổi đầu tiên đi học.
3. Chủ đề của văn bản là đối tượng mà văn bản đề cập đến.
1. Căn cứ vào những yếu tố sau:
- Nhan đề: Tôi đi học.
- Nội dung của từng phần: xoay quanh những kỉ niệm về ngày đầu tiên đi học.
- Một số từ ngữ như: con đường đến trường, sách vở, ông Đốc, trường Mĩ Lí, thầy giáo…
2. a. Những từ ngữ chứng tỏ tâm trạng đó in sâu vào trong lòng của nhân vật tôi suốt cuộc đời: Nao nức, quên thế nào được, tưng bừng, rộn rã, rụt rè, trang trọng, đứng đắn, âu yếm, non nớt, ngây thơ, ngập ngừng, thút thít…
b. Những từ ngữ thể hiện sự bỡ ngỡ khi cùng mẹ đến trường:
- Những từ ngữ thể hiện sự bỡ ngỡ khi cùng các bạn bước vào lớp:
3.
- Tính thống nhất về chủ đề của văn bản là nội dung văn bản phải tập trung xây dựng chủ đề đã xác định, tránh lạc đề.
- Cần phải đảm bảo sự thống nhất từ nhan đề, nội dung các câu, từ ngữ sử dụng…
Tổng kết:
- Chủ đề là đối tượng và vấn đề chính mà văn bản biểu đạt.
- Văn bản có tính thống nhất về chủ đề khi chỉ biểu đạt chủ đề đã xác định, không xa rời hay lạc sang chủ đề khác.
- Để viết hoặc hiểu một văn bản, cần xác định được chủ đề đã hiện ở nhan đề, đề mục, trong quan hệ giữa các phần của văn bản và các từ ngữ then chốt thường lặp đi lặp lại.
a. Đối tượng: rừng cọ ở quê tôi
- Trình tự:
- Trình tự sắp xếp trên là hợp lý, không nên thay đổi. Vì trình tự trên thống nhất trong cùng một chủ đề, giúp người đọc dần hiểu rõ hơn về cây cọ.
b. Chủ đề của văn bản: Rừng cọ ở quê tôi.
c. - Khái quát đôi nét về rừng cọ: rừng cọ trập trùng
- Miêu tả hình dáng thân cọ: thân cọ thẳng vút lên trời…, cây non vừa trồi lá…, lá cọ tròn xòe.
- Cuộc sống ở quê ngắn với cây cọ: chiếc chổi cọ, móm lá cọ, nón lá cọ, trái có để ăn.
d. - Các từ ngữ như: rừng cọ trập trùng, búp cọ, chiếc chổi cọ, nón lá cọ, trái cọ.
- Các câu biểu hiện chủ đề văn bản: Dù ai đi ngược về xuôi/Cơm nắm lá cọ là người sông Thao.
b, Văn chương lấy ngôn từ làm phương tiện biểu hiện
c, Văn chương giúp ta yêu cuộc sống, yêu cái đẹp
⇒ Vì các ý trên không xoay quanh nội dung văn chương làm cho tình yêu đất nước ta thêm phong phú.
a. Hằng năm, mỗi khi thu về và nhìn thấy những em nhỏ núp dưới nón mẹ trong buổi đầu đến trường là lại nhớ đến những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường.
b. Con đường đến trường vốn quen thuộc bỗng trở nên kì lạ, vì trong tôi cảm nhận được sự thay đổi.
c. Mẹ âu yếm dắt tay “tôi” đi trên con đường làng.
d. Nhìn thấy các cậu học trò tự mình mang sách vở cũng muốn thử sức.
e. Sân trường Mĩ Lí rộng lớn dày đặc cả người khiến tôi có chút sợ hãi.
g. Ông đốc và thầy giáo trẻ trìu mến đón tiếp học trò mới.
h. Tôi cảm thấy sợ hãi và bơ vơ trong dòng người bước vào lớp.